Blog

Flyers, Young Learners: Starters, Movers & Flyers

Luyện thi Flyers – Nên chọn cho con học ở đâu là tốt nhất?

Ngày nay thì nhu cầu luyện thi các chứng chỉ tiếng Anh quốc tế cho các bé tiểu học (nhất là các chứng chỉ của Cambridge, cụ thể là FLYERS) ngày càng nhiều, một phần là do yêu cầu của Bộ Giáo dục, một phần là do những nhu cầu cá nhân của phụ huynh và học sinh: từ việc có một thước đo khoa học và chuẩn xác để đánh giá khách quan trình độ tiếng Anh hiện tại của con đến việc thỏa mãn yêu cầu đầu vào của các trường điểm và trường chuyên, hoặc lớp tăng cường hay lớp chuyên tiếng Anh tại các trường cấp hai mà các bé dự kiến sẽ đăng ký học khi chuyển cấp trong tương lai. 

Cho dù mục đích là gì thì việc tìm một chỗ học uy tín và chất lượng để xây dựng nền tảng tiếng Anh và luyện thi Flyers là hết sức quan trọng. Điều này không chỉ góp phần đảm bảo về yếu tố kỹ năng, kiến thức lẫn tâm lý cho con em mình nhằm giúp các con có thể thể hiện được đúng năng lực lên bài thi để Cambridge (đơn vị ra đề và chấm điểm bài thi Flyers) đánh giá chính xác nhất mà còn giúp giảm thiểu chi phí và thời gian để đạt được kết quả như mong muốn, nhất là về mặt điểm số.

Luyện thi FLYERS - cách chọn nơi uy tín

Để tối ưu mức độ chắc chắn trong việc lựa chọn cho con nơi học và luyện thi FLYERS chất lượng và uy tín cao, cần dựa vào những tiêu chí nhất định để hạn chế tính chủ quan của bản thân và khả năng bị dẫn dắt bởi những lời quảng cáo không đúng sự thật (có khi quá lố) của các trung tâm hay tổ chức giáo dục quá quan trọng hóa yếu tố kinh doanh, dịch vụ, mà chưa tập trung vào chất lượng đào tạo và cái tâm của người làm giáo dục. Sau đây, tôi — thầy Khôi dạy tiếng Anh từ Mr. Khôi English — xin gợi ý một vài trong số những tiêu chí đó để quý phụ huynh có thể tham khảo và áp dụng.

1. Trình độ của người giáo viên đứng lớp

a) Năng lực ngôn ngữ (độ thành thạo tiếng Anh)

Điều thiết yếu, nên xem xét đầu tiên, là trình độ tiếng Anh của người giáo viên giảng dạy. Lí do là để đảm bảo chất lượng và độ chuẩn xác của kiến thức mà người giáo viên đó truyền thụ cho các con. Các bé còn nhỏ và những kiến thức được học ở cấp độ mà kỳ thi Flyer kiểm tra trở xuống mang tính nền tảng nên điều này là rất quan trọng. Không một người thợ xây nhà có tâm và kinh nghiệm nào muốn mình xây đắp những viên gạch đầu tiên có vấn đề bởi nếu điều đó xảy ra thì mọi nỗ lực sau này sẽ trở nên rất vất vả và có khi vô ích. 

Flyer là kỳ thi đánh giá năng lực tiếng Anh của thí sinh ở cấp độ A2 (theo khung CEFR — khung tham chiếu của Châu Âu về năng lực ngôn ngữ), do đó người giáo viên nên có năng lực tiếng Anh tối thiểu B1 và tối ưu nhất là từ B2 trở lên. Việc  người dạy cần có trình độ cao hơn cấp độ mà người học hướng đến này khá hiển nhiên vì dường như không ai muốn học người có năng lực thấp hơn hay bằng mình hay cao hơn mình không đáng kể bao giờ. Vì thế, quý phụ huynh nên yêu cầu giáo viên trực tiếp giảng dạy hoặc nhân viên trung tâm cung cấp bằng chứng chứng minh năng lực tiếng Anh của giáo viên này (thông dụng nhất là một trong các chứng chỉ tiếng Anh đang phổ biến trên thị trường).

Thêm một điều nữa quý phụ huynh nên lưu ý là vì Flyers là một trong những kỳ thi đánh giá giá năng lực tiếng Anh chuẩn quốc tế trong bộ Main Suite của trường Đại học Cambridge nên bằng chứng chứng minh trình độ tiếng Anh của giáo viên nói trên cần mang tính quốc tế để có thể tương xứng; ví dụ như một trong những chứng chỉ tiếng Anh quốc tế phổ biến như IELTS, TOEFL, TOEIC, PTE, KET (A2 Key), PET (B1 Preliminary), FCE (B2 First), CAE (C1 Advanced), CPE (C2 Proficiency), .v.v. Các chứng chỉ tiếng Anh nội địa của Việt Nam (như bằng tiếng Anh A, B, C trước đây; hay VSTEP hiện tại) có thể sẽ không tương thích về mức độ khó. Nhiều người thi các chứng chỉ quốc tế chỉ đạt A2 trong khi trước đó không lâu thì họ đạt tận C1 (trên A2 đến 3 bậc) ở các kỳ thi tiếng Anh của Việt Nam.

Cuối cùng nhưng không kém phần quan trọng là phụ huynh cần phân biệt giữa <anchor text>năng lực sử dụng tiếng Anh, năng lực giảng dạy và năng lực nghiên cứu chuyên môn.</anchor text> Đây là ba phạm trù hoàn toàn khác nhau của một giáo viên, không thể từ cái này suy ra cái kia. Một giáo viên có khả năng giảng dạy hay nghiên cứu tốt vẫn có thể yếu về năng lực ngôn ngữ và ngược lại; ví như việc ta không thể chắc chắn một nhạc sĩ giỏi sẽ hát hay và một ca sĩ tài sẽ sáng tác tốt. Một số giáo/giảng viên lấy bằng thạc sĩ hay tiến sĩ hay cái danh giảng viên Đại học ra để chứng minh cho trình độ tiếng Anh của mình nhằm chiêu dụ phụ huynh và học viên. Điều mà họ cố khẳng định về bản thân không hoàn toàn đúng như đã nói bên trên. Bằng thạc sĩ hay tiến sĩ chuyên môn giảng dạy tiếng Anh hay ngôn ngữ học ứng dụng chủ yếu thể hiện năng lực nghiên cứu và học tập của giáo/giảng viên, không thể hiện rõ năng lực giảng dạy và khả năng sử dụng ngôn ngữ Anh của họ. Bên dưới là một trường hợp dở khóc dở cười của một giảng viên trình độ thạc sĩ công tác tại một trường Đại học có tiếng ở Việt Nam giả điểm IELTS — một chứng chỉ đánh giá năng lực tiếng Anh nổi tiếng thế giới — và đã bị vạch trần. Điểm thi thực sự của giảng viên này chỉ 6.0, trong khi điểm mà chính giảng viên này khoe là 8.5; chênh lệch đến 2 bậc trên khung tham chiếu CEFR.

Thạc sĩ, giảng viên Đại học giả điểm IELTS
(Click vào ảnh bên trên hoặc đây để được chuyển đến trang báo nếu bạn muốn đọc tin này)

Đọc thêm: 

  • Nghiên cứu, Giảng dạy và Sử dụng tiếng Anh — 3 năng lực khác nhau của một giáo viên Anh văn và những hiểu lầm phổ biến.
  • Giáo/Giảng viên có bằng thạc hay tiến sĩ có chắc giỏi sử dụng và giảng dạy tiếng Anh không?

b) Năng lực giảng dạy (khả năng truyền thụ và tạo môi trường luyện tập cho người học)

Sau khi đã đảm bảo về năng lực tiếng Anh, năng lực giảng dạy của giáo viên là yếu tố tiếp theo mà quý phụ huynh nên quan tâm. 

Vấn đề này có thể được kiểm chứng thông qua kết quả thi cử của các học viên cũ cũng như những lời phản hồi từ những học viên này hoặc/và phụ huynh của họ. Trong quá trình học, quý phụ huynh và các em học sinh cũng có thể tự mình trải nghiệm và kiểm chứng; quyết định theo học lâu dài hay không.

c) Độ tận tâm và chu đáo của người giáo viên phụ trách lớp

Đây là yếu tố phụ nhưng không kém phần quan trọng; ảnh hưởng đến hiệu quả trong học tập của con bạn. Một người giáo viên tận tâm và chu đáo thường sẽ luôn quan tâm đến học trò của mình cũng như phụ huynh; biết cách lắng nghe, thấu hiểu tâm tư, nguyện vọng và thắc mắc của họ.

Với vai trò là phụ huynh, bạn có thể tham khảo qua những ý kiến, bình luận, phản ánh của các học viên và phụ huynh cũ đã từng (cho con) học với giáo viên mà bạn đang quan tâm.

2. Chương trình học

Là một người giáo viên kỹ lưỡng, tâm huyết với nghề, thì một chương trình học rõ ràng, chuẩn hóa là không thể thiếu. Yếu tố này được thể hiện ở ba khía cạnh sau:

a) Giáo trình

Tối thiểu nên là giáo trình chuẩn quốc tế vì Flyers là một kỳ thi tiếng Anh quốc tế. Giáo trình Việt Nam có thể không tương thích về nội dung và độ khó. Tối ưu nhất là những giáo trình do chính trường Đại học Cambridge (đơn vị thiết kế bài thi Flyers) biên soạn.

Một số giáo viên còn kết hợp nhiều giáo trình và nguồn tài liệu khác nhau và có biên tập lại theo kinh nghiệm giảng dạy thực tế ở Việt Nam. Điều này thậm chí còn tốt hơn và đáng đề cao.

b) Thời gian

Nên ở mức độ vừa phải (không quá ngắn và cũng không quá dài); tầm 6-12 tháng là hợp lí vì theo nghiên cứu khoa học của Đại học Cambridge thì người học cần khoảng 200 giờ học có hướng dẫn để có thể phát triển từ cấp độ này sang cấp độ khác trên khung CEFR. Đối với các bé còn nhỏ tuổi, nhất là các bé có tốc độ tiếp thu chậm, thì khoảng thời gian cần thiết có thể còn lâu hơn.

Mọi quảng cáo trông có vẻ hấp dẫn như “học 3 tháng thi Flyers 15 khiên” hay “chỉ cần 1 tháng bao đậu Flyers 15 khiên” khả năng cao là những chiêu trò marketing, tính khả thi không cao. Đã có nhiều phản ánh từ nhiều phụ huynh có kinh nghiệm cho con học với các cá nhân và tổ chức này về việc họ hay luồn lách và viện cớ khi học viên không đạt kết quả như đã cam kết và hậu quả thì phần lớn do chính học viên và phụ huynh gánh chịu.

IELTS, Sample Essays

“Governments should spend money on railways rather than roads.” To what extent do you agree or disagree?

Score: 7.0+

There is a belief that railways, as opposed to roads, should be financially invested in by governments. By virtue of the diversity of citizens’ demands as well as inherent advantages and disadvantages of both trains and vehicles operating on roads, money should be equally allocated for roads and railways.

To begin with, whether a type of vehicle is used or not depends virtually on people, who vary in terms of needs and preferences, and it is unfair to solely fulfill the demand of one group of people regardless of others. Evidently, to tell which vehicle is more favoured than another without specific and thorough research on this aspect is arduous. Some may be in favour of trains but some may opt for buses, cars, or taxis in lieu. Even one individual can have a variety of preferences, depending on different situations. One can have a liking for trains when having to travel to far places, but they may have a bias towards motorbikes and bicycles to travel in their vicinity. In a democratic society as today, everyone should have the right for their demands to be met by the authority provided that they do not violate national laws as every individual has certain contributions to their countries in divergent ways, especially through their tax payment and the social value of their occupations — a teacher can help with improving citizens’ awareness and literacy, whereas a doctor assist with treating ailments and saving people’s lives.

Another reason why governments had better appropriate money equally for roads and railways is that both trains and vehicles running on roads have their own strengths and weaknesses as far as transportation and commute are concerned. The weaknesses of one vehicle can be the strengths of the other. Whilst the latter type of vehicle only has the ability to transport a small quantity of passengers and properties, trains have proved superior in this respect owing to its numerous carriages and enormous weight tolerance capability. Nevertheless, train travellers cannot have much control and authority over their direction and time as those who use their private vehicles such as cars, motorbikes, and bicycles do. Indeed, whilst train passengers have to stick to the schedules and routes established by railway stations, private vehicle travellers can make decisions on when and where to go diametrically independently.

In conclusion, it is advisable that governments expend money on roads and railways equally. With the co-operation of such vehicles relying on those two types of infrastructure, the odds are that not only will many citizens be satisfied with their local means of transport but they will have a wide range of options to choose from in a variety of situations in order to travel as much efficiently as possible.

Khoi Nguyen (2021)

IELTS, Sample Essays

Some people claim that not enough of the waste from homes is recycled. They say that the only way to increase recycling is for governments to make it a legal requirement. To what extent do you think laws are needed to make people recycle more of their waste?

Score: 7.0+

Household litter is believed not to be recycled sufficiently. This leads to the belief that state machinery should codify recycling into legislation. Even though such avenue seems to provide desired results by dint of the power of laws, there exist other methods which may be as or more efficient. They comprise rewarding citizens who follow the rules well and heightening people’s awareness of the importance of recycling.

To begin with, it is beyond dispute that including recycling in laws can work in ensuring adequate recycling amongst citizens in that people have a tendency to do what they are impelled to. Indeed, imposing punishments, a part of law enforcement, on wrongdoers is seemingly effective since people fear losing certain advantages such as properties and reputation. Take fining as an instance, for those with low income, it is impossible or regretful if they have to pay a large quantity of money for their offence. Besides, for people of prestigious origins, especially those in Asia, being punished as a result of breaking laws can be deemed to be a taboo. For those reasons, people will definitely endeavour not to break the rules in order to save the content of their budgets for the benefit of their families’ and their livelihood as well as their honour.

Be that as it may, the aforementioned method is not the sole way to increase the amount of citizens’ recycling. Rewarding people and raising their consciousness of the role of recycling has proved equally or even more efficient. When a person does not do something much enough, there is a great chance of them not knowing its benefits as well as the harm that they may inadvertently do to other people and themselves. In that regard, informing people, especially students, of the advantages of recycling and the drawbacks of not recycling sufficiently through educational programmes at institutions, on broadcasts and social network sites will probably be a viable solution. In addition, giving rewards such as money and acclaim to those who recycle enough can also encourage them and others to champion and involve in such good deed as people are likely to have a motivation to do something that can bring benefits for themselves — profits and fame in this case.

In conclusion, along with legally requiring recycling, rewarding and educating people can also be efficient approaches to enhance the amount of recycling. With the application of suitable methods, the odds are that the authority will manage to guarantee the adequate quantity of recycling, which will certainly contribute significantly to the improvement of the environment.

Khoi Nguyen (2021)